TẤM GƯƠNG HỌC SINH VƯỢT KHÓ
TẤM GƯƠNG HỌC SINH VƯỢT KHÓ
(Em Lê Việt Hoàng – Lớp 9E – Trường THCS Lê Văn Tám)
Nếu đến thăm lớp 9E, trường THCS Lê Văn Tám, thành phố Hạ Long, Quảng Ninh vào những giờ ra chơi, chắc hẳn bạn sẽ gặp một cảnh tượng thật xúc động. Ngồi giữa các bạn học sinh đang quây quần là một bạn nam có dáng người gầy gò, nhỏ bé, chiếc lưng gù xuống nhưng đôi mắt ánh lên vẻ thông minh, và đặc biệt, bạn có một nụ cười thật tươi. Bạn nam ấy mang một cái tên bình dị như rất nhiều các bạn khác: Lê Việt Hoàng. Thế nhưng, cuộc sống của Hoàng thì thật đặc biệt, thật nhiều những khó khăn.
Mười lăm năm trước, cậu bé Hoàng ra đời trong niềm vui sướng vỡ oà của cha, của mẹ. Ban đầu, cũng như những đứa trẻ khác, cậu biết khóc, biết cười, biết ậm oẹ mỗi khi khát sữa. Thế nhưng, đến tận bảy tháng mà cậu vẫn không biết lẫy, biết bò. Mười bảy tháng, bạn chập chững tập đi, nhưng khi chẳng may vấp ngã Hoàng ko thể tự mình đứng lên được. Sự việc lặp đi lặp lại khiến bố mẹ Hoàng rất lo lắng và quyết định đưa Hoàng đi khám. Kết luận của bác sĩ khiến cả gia đình như chết lặng: Hoàng bị thoái hoá cơ tủy - một căn bệnh nan y mà khắp thế giới chưa chữa được.
Đúng như chuẩn đoán, những bước đi của Hoàng cứ ngày một yếu dần, chỉ cần một tác động nhỏ cũng khiến Hoàng ngã xõng xoài. Bao nhiêu vết xước, vết bầm tím trên cơ thể chỉ vì Hoàng đã cố gắng tự mình bước đi nhưng rồi lại vấp ngã đau điếng. Rồi đến năm lớp bốn, căn bệnh nặng đến nỗi Hoàng không thể đi được nữa. Đã bao lần nhìn bạn bè nô đùa chạy nhảy, Hoàng ước ao thèm muốn. Và, mọi nỗ lực của Hoàng dồn cả vào việc học tập. Niềm vui của Hoàng chính là những bông hoa điểm tốt.
Chín năm học, Hoàng vừa phải chiến đấu với căn bệnh ngày một nặng thêm vừa phải học tập, vậy mà tám năm liền Hoàng là học sinh giỏi. Hàng ngày, người bạn nghị lực ấy vừa phải đến bệnh viện để luyện tập phục hồi chức năng nhằm hạn chế sự teo cơ và xẹp phổi lại vẫn chỉn chu việc học hành. Nhiều bạn hỏi: Vì sao đau đớn và mệt mỏi như vậy mà Hoàng vẫn có thể học tốt, Hoàng mỉm cười hóm hỉnh: Giải những bài toán khó chính là những viên thuốc giảm đau của tớ đấy!
Yêu quý và mến phục Hoàng, các bạn trong lớp luôn động viên, thay nhau cõng Hoàng trong các giờ thực hành cũng như trong các giờ sinh hoạt tập thể. Giữa vòng tay yêu thương ấy, Hoàng luôn hoà động, lạc quan và hăng say học tập. Lê Việt Hoàng thật xứng đáng là tấm gương sáng về nghị lực để các bạn tự hào và học tập.
(Nguyễn Thị Hương Ly)